HÓA RA MỌI THỨ TRONG ĐỜI THẬT ĐƠN GIẢN !
[[1]] Có
một người vào thi để xin việc làm trong một công ty nọ, khi đi dọc hành lang
đến phòng thi, anh thấy có mấy tờ giấy vụn dưới đất, liền cúi xuống nhặt lấy và
bỏ vào thùng rác. Người phụ trách thi vấn đáp vô tình trông thấy từ xa, đã
quyết định nhận anh ta vào làm việc cho công ty.
Hóa ra để được trọng dụng thật là đơn giản, chỉ cần tập những thói quen tốt.
Hóa ra để được trọng dụng thật là đơn giản, chỉ cần tập những thói quen tốt.
[[2]] Có
một cậu bé vào tập việc trong một tiệm sửa xe đạp, có người khách đem đến một
chiếc xe đạp hư, cậu bé không những sửa lại cho thật tốt, mà còn lau chùi cho
chiếc xe cho sạch đẹp. Những người đang học việc khác cười nhạo cậu bé đã dại
dột, đã chẳng được thêm chút tiền công nào lại còn tốn sức. Hai ngày sau, người
khách trở lại, thấy chiếc xe đạp vừa tốt vừa đẹp như mới mua, cậu bé liền được
người khách nhận đưa về hãng của ông ta để làm việc với mức lương cao.
Hóa ra
để thành đạt trong đời thật đơn giản, chỉ cần cố gắng chịu thiệt thòi một chút…
[[3]] Có
một em bé nói với mẹ: “Mẹ ơi, hôm nay mẹ rất đẹp !” Bà mẹ hỏi: “Ơ, sao con lại
khen mẹ như thế ?” Em bé trả lời: “Bởi vì hôm nay mẹ… không nổi giận như mọi
ngày !”
Hóa ra
muốn có một vẻ đẹp khả ái cũng thật đơn giản, chỉ cần không nổi giận là được.
[[4]] Có
một huấn luyện viên quần vợt nói với học sinh: “Nếu quả bóng rơi vào trong đám
cỏ, thì làm thế nào để tìm nó ? Một người nói: “Bắt đầu từ trung tâm đám cỏ mà
tìm.” Một người khác nói: “Bắt đầu từ nơi chỗ đất trũng nhất mà tìm.” Lại một
người khác nói: “Bắt đầu từ trong đám cỏ cao nhất mà tìm.” Huấn luyện viên
tuyên bố đáp án chính xác nhất: “Làm từng bước một, từ đám cỏ này đến đám cỏ
kia.”
Hóa ra
phương pháp để tìm thành công thật đơn giản, cứ tuần tự, từ số 1 đến số 10
không nhảy vọt là có thể được.
[[5]] Có
một cửa hàng thương nghiệp đèn đuốc thường sáng trưng, có người hỏi: “Tiệm của
anh thường dùng loại đèn nào vậy, tôi thấy rất bền, lúc nào cũng sáng, chẳng
thấy chiếc bóng nào hư !?!” Người trông coi cửa hàng nói: “Đèn của chúng tôi
cũng hay bị cháy lắm, chẳng qua là chúng tôi thường thay ngay bóng đèn mới khi
bóng đèn cũ vừa bị hư mà thôi.”
Hóa ra
để duy trì ánh sáng thật đơn giản, chỉ cần thường xuyên thay đổi là được.
[[6]] Con
nhái ở bên ruộng nói với con nhái ở bên vệ đường: “Anh ở đây quá nguy hiểm, dọn
qua chỗ tớ mà ở.” Con nhái ở bên đường trả lời: “Tớ đã quen rồi, hơn nữa, cũng
thấy ngại, làm biếng không muốn dọn nhà.” Mấy ngày sau con nhái ở bên ruộng đi
thăm con nhái ở bên đường, phát hiện nó đã bị xe chạy ngang qua cán chết rồi,
xác nằm bẹp dí bên đường đi.
Hóa ra
phương pháp nắm giữ vận mệnh thật đơn giản, tránh xa lười biếng là xong.
[[7]] Có
một con gà con đang phá tìm cách vỏ trứng để chui ra, nó chần chừa e ngại thò
đầu ra ngoài ngó nghiêng sự đời xem sao… Ngay lúc ấy có một con rùa chậm chạp
lết ngang qua đó. Thế là con gà con quyết định rời khỏi cái vỏ trứng ngay lập
tức, không do dự chi nữa.
Hóa ra
muốn thoát ly gánh nặng trầm trọng thật đơn giản, chỉ cần dẹp bỏ óc thành kiến
cố chấp là có thể được.
[[8]] Có
mấy em bé rất muốn làm thiên thần, Thượng Đế trao cho mỗi bé một cái chân đèn
bằng đồng, và bảo chúng trong lúc chờ Ngài trở lại, hãy giữ cái chân đèn sao
cho luôn được sáng bóng. Nhưng rồi một tuần đã trôi qua đi mà vẫn chưa thấy
Thượng Đế trở lại, tất cả các em bé đã nản chí, không còn chúi bóng chân đèn
của mình nữa. Một hôm, Thượng Đế đột nhiên đến thăm, chân đèn của mỗi đứa bé
lười nhác đều đã đóng một lớp bụi dày, chỉ duy có em bé mà thường ngày cả bọn
vẫn kêu bằng thằng ngốc, dù cho Thượng Đế chưa thấy đến, hằng ngày bé vẫn nhớ
lời dặn, lau chùi cái chân đèn sáng bóng. Kết quả em bé ngốc này được trở thành
thiên thần.
Hóa ra
làm thiên thần thật đơn giản, chỉ cần có một tấm lòng thật thà tận tụy.
[[9]] Có
một con heo nhỏ đến xin làm môn đệ của một vị thần, vị thần ấy vui vẻ chấp
nhận. Lúc ấy có một con trâu nghé từ trong đám bùn lầy bước ra, toàn thân đầy
lấm lem đầy bùn dơ bẩn, vị thần nói với con heo nhỏ: “Heo ơi, con hãy đến giúp
con nghé tắm rửa cho sạch sẽ đi.” Con heo nhỏ trố mắt ngạc nhiên: “Con là môn
đệ của thần, sao lại có thể đi phục vụ một con nghé bẩn thỉu như thế chứ ?” Vị
thần bảo heo con: “Con không đi phục vụ kẻ khác, thì kẻ khác làm sao biết được
con là… môn đệ của Ta ?”
Hóa ra
học hành tập luyện để nên giống một vị thần thật đơn giản, chỉ cần đem lòng
thành thật ra mà phục vụ là được.”
[[10]] Có
một đoàn người đãi vàng đang đi trong sa mạc, ai nấy bước đi nặng nhọc, chỉ có
một người bước đi cách vui vẻ, người khác hỏi: “Làm sao anh có thể vui vẻ được
chứ ?” Người ấy trả lời: “Bởi vì tôi mang theo hành trang thật gọn nhẹ.”
Hóa ra
sống vui vẻ thật đơn giản, có thiếu thốn chút ít đi nữa thì vẫn không sao!